Theo dõi lại phần 1: Em thích chị thật đấy (Phần 1)
Mấy hôm nay Hoàng cứ bảo Vy về trước,Hoàng có việc phải ở lại trường,đến ngày thứ ba thì Vy bắt đầu thấy lạ. Thế là Vy đứng chờ Hoàng,quả thật là có chuyện gì đó đã xảy ra,Vy thấy Hoàng đi cùng mấy đứa bạn hồi trước cùng tham gia đánh nhau,sau đó có sự xuất hiện của Khánh nữa,hình như là đang muốn gây sự với Khánh.
Thấy vậy Vy vội chạy đến,Hoàng nhìn Vy,Khánh nhìn Vy,không ai nói một lời:
- Chuyện gì vậy Hoàng? Vy quát.
- Sao chị còn chưa về?
- Chị hỏi có chuyện gì?
- Về đi,em đưa chị về. Nói rồi Hoàng kéo tay Vy lôi đi. Đằng sau Vy rõ ràng có tiếng gây gổ,Vy quay lại,gạt tay Hoàng,chạy về phía Khánh,vào can ngăn thì bị đánh ngay vào vai. Thấy Vy ngã,Hoàng xông thẳng vào bọn bạn cũ của mình mà đấm đá túi bụi,liên tục hét : Sao mày dám…
Cho đến lúc nghe tiếng Vy khóc nức nở thì Hoàng mới chịu dừng lại,đỡ lấy Vy,còn Khánh đã đi về từ lúc nào. Hoàng bị thương không phải là ít,máu cứ chảy từ trán xuống hai thái dương,Vy cảm thấy như chính mình đau vậy.
- Chị,chị à,em xin lỗi.
- Về đi,chúng ta về.
Đến lúc này,Hoàng mới gọi người nhà đến đón,đưa Vy về rồi mới chịu vào bệnh viện.
Tối đó Hoàng không nhắn tin cho Vy,Vy gọi thì người nhà bảo Hoàng chưa tỉnh. Vy không ngủ,không hề ngủ được,có cái gì đó nhói lên trong Vy. Sáng sớm, Vy xin nghỉ học vàothăm Hoàng,nhìn gương mặt nhợtnhạt đầy vết bầm tím,tự nhiên nước mắt Vy cứ chảy, Hoàng tỉnh dậy nhìn Vy :
- Chị à,em sai rồi,em xin lỗi chị.
- Thế lần sau..
- Không có lần sau nữa đâu,em nhất định bảo vệ chị,chị có đau lắm không ?
- Đau.
- Lại em xem.
Hoàng định ngồi dậy nhưng Vy không cho,Vy đặt tay lên ngực trái :
- Đau ở đây. Đừng bao giờ làm chị sợ như thế nữa.
- Chị thích em mất rồi phải không,Hoàng cười híp mắt trêu Vy.
- Trẻ con.
- Trẻ con cũng được,chị Vy yêu trẻ con nhất mà. ^^
- Không đùa… Mặt Vy tự nhiên ửng đỏ..ngập ngừng không biết nói gì.
- Mấy thằng đó bảo nếu em không xử Khánh cùng bọn nó thì sẽ tổn hại chị thế nên...
- Tại sao lại là em ?
- Vì bọn nó biết nếu có em thì nhà trường sẽ không làm khó khi chuyện bị lộ ra,bố em dù sao cũng thân thiết với hiệu trưởng,lần trước cũng thế.
Vy im lặng không nói gì.
- Em xin lỗi,chị đang ôn thi mà emlại như thế này,em hứa sẽ không khiến chị phiền nữa đâu.
- Ừ,phiền,phiền lắm,thế nên lo mànghỉ ngơi rồi đi học cho ngoan ngoãn.
Sau khi Hoàng được ra viện cũng là lúc Vy lao vào học để kịp với hai kì thi quan trọng phía trước. Ngày Vy thi đại học,Hoàng thấp thỏm không yên nhưng chỉ dám gọiđiện thoại lúc Vy đi thi về mà cũng không dám hỏi nhiều,khi Vy thi xong,nhìn thấy được nụ cười Vy lúc đó Hoàng mới toe toét rồi lại nhõng nhẽo đòi đi chơi.
Ngồi sau xe Hoàng,Vy lại hát vu vơ,quả thật cậu nhóc này đã khiến cho trái tim Vy trở nên ấm áp hơn rất nhiều. Vy đỗ đại học,điều đó cũng không khó để đoán ra. Trước khi Vy nhập học,Hoàng rủ rê Vy về trường. Hoàng dắt tay Vy về phía cầu thang lúc lần đầu tiên Vy nhìn thấy Hoàng. Hoàng véo má Vy,rồibảo :
- Lúc đó em đau lắm chị biết không,nhưng mà lại cảm thấy như chị đang véo yêu vậy..=))
Vy bật cười,rõ ràng Hoàng lúc đó và bây giờ cũng chẳng có gì thay đổi. Vy bước lên từng bậc cầu thang,bỗng nhiên Hoàng giữ tay Vy lại :
-Vy,chờ em nhé,em sẽ luôn bảo vệchị,chỉ cần chờ em 2 năm nữa thôi.Nói rồi Hoàng bước lên đứng cạnhVy.
Vy kiễng chân lên,hôn nhẹ vào máHoàng :
- Ngốc ạ,vẫn luôn chờ đó thôi.
Trong buổi chiều tà,bên hành lang lớp học,có một cậu nhóc nhìn người mình yêu thương,nở một nụcười híp mắt và nắm tay người con gái ấy thật chặt.
Hết
Truyện ngắn sưu tầm
Đăng nhận xét