Các bài viết của "Phương pháp"
12 Cung Hoàng Đạo Ảnh bìa Ảnh đẹp anh tuấn lại dễ thương Anime App hay Bí mật cuộc sống Blog truyen Blogger code Bookstore Cẩm nang du lịch Câu nói hay Chào buổi sáng Chỉ phu vi thê Cho em muôn trượng hào quang Conan Cosplay Culture Cửa sổ Blog cực phẩm hạ đường phi Danh nhân EDENS ZERO facebook Game Game Android Game PC Girl Xinh Hài hước Hình Ảnh Hình Nền Điện Thoại Hoạt Hình 3D Học làm giàu Hot Boy Hôn nhân Internet đa chiều KHCN Kiếm tiền online Kinh doanh Kỹ năng sống lam sí Liên Minh Huyền Thoại Liên Quân Mobile LMHT Lưỡng bất nghi Mẫu thân phúc hắc của thiên tài bảo bối Mấy bà vợ của trẫm đều chết hết rồi Món ngon - nấu ăn Nghe gì hôm nay Nhật ký sống chung của tôi và vampire One Piece Phần mềm máy tính Photoshop Phương pháp PSD Smartphone Sống khỏe mỗi ngày Sủng phi của diêm ma ta làm lớn ở hậu cung Tài chính cá nhân Tâm Linh Tâm lý Template blogspot Thông linh phi Thông tin cần biết Thủ thuật Tiểu tiên đến đột kích Tình yêu Tình yêu là màu hoa anh thảo Tôi bị idol... chuyện không thể tả Tôi là sở khanh Triết học Truyện ngắn Truyện ngôn tình Truyện ngụ ngôn Truyện Tranh Tuân mệnh nữ vương bệ hạ Vạn giới tiên tung Vương gia xuất biên Vương tử thành phố và công chúa Amazon Wapka Code Website Xem Phim Xtgem Code

Trong cuốn sách, Blue Zones:Lessons for Living Longer From the People Who’ve Lived the Longest(Những bài học sống lâu hơn từ những người đã sống lâu nhất), tác giả Dan Buettner nêu chi tiết một số khoa học đáng kinh ngạc về cách sống lâu nhất có thể.

Một trong những thông tin chuyên sâu chính là liên tục tìm hiểu những điều mới mẻ và khác biệt. Bạn sẽ già đi rất nhanh nếu bạn ngừng học.

Sử dụng các kiểu học tập khác nhau


Theo lịch sử nghiên cứu về lý thuyết học tập, tất cả chúng ta đều có một phong cách học tập chủ đạo. Chúng ta cũng có một số kiểu học dự phòng mà chúng ta dựa vào khi đang ở trong một tình huống khó khăn. Và cũng có một số cách học tập mỗi người chúng ta bỏ bê và né tránh. Đây là những phong cách học tập kinh điển nhất:


  1. Tưởng tượng : Cách này thường được áp dụng khi cần phải đưa ra ý tưởng.
  2. Phản ánh : liên quan đến việc tìm hiểu về ý tưởng bạn đưa ra
  3. Phân tích : bao gồm tổng hợp những gì bạn đã học và lập kế hoạch chiến lược về những việc cần làm với những ý tưởng đó
  4. Quyết định : bao gồm việc đưa ra quyết định trong thời gian ngắn, cần một giải pháp tối ưu nhất, bạn sẽ phải đưa ra một ý tưởng khả thi nhất.
  5. Trình bày : Mô tả tốt nhất về ý tưởng, lập luận và đưa ra các luận chứng thuyết phục, khả thi.
  6. Trải nghiệm : liên quan đến việc học từ nhiều góc độ, cho dù đó là với những người khác, tạo ra điều gì đó, thất bại hoặc cố gắng hơn.


Tất cả chúng ta đều có những thời điểm trải nghiệm một trong những cách đó. Bạn càng trải nghiệm chúng thường xuyên, bộ não của bạn càng linh hoạt, giúp bạn đưa ra lựa chọn nhanh hơn, quyết định nhanh hơn.

Học, học nữa, học mãi.

Nếu bạn chỉ đọc sách, ngay cả khi bạn đang đọc về nhiều chủ đề, bộ não của bạn sẽ teo ở những khu vực nhất định, điều này sẽ làm bạn già đi nhanh hơn. Điều đó có nghĩa là, chúng ta ít hiệu quả hơn nếu cứ chuyên chú vào một phong cách học tập. Học thuộc lòng là một ví dụ điển hình.

Chẳng ai thích học thuộc lòng, nó dường như là một hình phạt hơn là một phương pháp. Khi bạn bắt một đứa trẻ học thuộc lòng, ngay tức thì chúng sa sầm mặt mày, thay đổi sắc mặt và buông lỏng toàn thân và thốt lên "vâng!" một cách đầy miễn cưỡng cứ như mọi thứ đang sụp đổ đến nơi vậy. Nhìn thì buồn cười, nhưng hình ảnh đó khiến chúng ta cần cân nhắc lại cách giáo dục của mình. Ngay cả chúng ta cũng không ưa gì thì tại sao lại áp đặt lên con cháu chúng ta?

Chúng ta đều biết có rất nhiều phương pháp học tập hữu hiệu, vậy tại sao chúng ta thử một cách khác thay vì cứ khư khư cái phương pháp không đem lại kết quả tối ưu? Một phương pháp không gợi mở ra là một phương pháp đóng, phương pháp áp đặt, một phương pháp chết. Ngược lại, một phương pháp tốt giúp người học động não nhiều hơn, tiếp thu kiến thức nhanh hơn, và làm cho người học thông minh hơn. Phương pháp tốt cũng tạo cảm giác thoải mái khi học, không bị giới hạn hay ràng buộc phải thế này hay thế kia và phụ thuộc vào chủ quan người dạy học.


Vậy, làm thế nào để học ít nhưng hiệu quả hơn?

+ Dành 15-30 phút mỗi ngày Học một cái gì đó KHÁC NHAU… (Không hẳn vì ý thích, nhưng theo một cách say mê)

Khi còn là những đứa trẻ, chúng ta từng thử rất nhiều thứ khác nhau. Đó là lúc não của chúng ta đang phát triển ở cả 2 bán cầu trái-phải. Tuy vậy, hầu hết mọi người ngừng cố gắng hay e ngại những điều mới mẻ khi họ trưởng thành. Thông thường, đó là thời điểm sau những vấp ngã đầu tiên. Thay vì nhanh chóng quên đi những thất bại, học lún sâu vào các xúc cảm xấu và sau đó trở lại với sự phòng thủ cao độ. Chúng ta e ngại mọi thứ, nhất là những thứ khủng khiếp từng trải qua. Tư tưởng bảo thủ xuất hiện và xâm lấn, chiếm ngự mọi nẻo đường thử thách nhưng đầy hứa hẹn phía trước. Các cơ hội lần lượt qua đi và chúng ta luẩn quẩn, lặp đi lặp lại cái vòng luẩn quẩn mà không biết ngày nào ở ngày mai sẽ khá hơn.

Nếu bạn muốn làm cho bộ não của mình khỏe mạnh hơn, linh hoạt hơn, chẳng có cách nào khác ngoài việc tiếp tục học hỏi - học hỏi những điều khác nhau.


a) Ngôn ngữ

Đây là một lời đề nghị tốt cho não bộ của bạn. Thử thách là không nhỏ nếu bạn chưa từng học thành công một ngôn ngữ thứ 2, ngoài tiếng mẹ đẻ của bạn. Sở dĩ chúng ta tốn rất nhiều thời gian học tiếng Anh nhưng không sử dụng được là vì những phương pháp không phù hợp. Học ngôn ngữ cũng như học cách thành công ở đời - Bạn phải tìm cho ra phương pháp của mình. Đó là phương pháp dẫn đưa bạn đến với những thành công nhanh nhất, bạn có thể cho đó là phương pháp phù hợp và tối ưu nhất(tạm thời) với khả năng của mình cho đến khi bạn tìm được phương pháp hay hơn và tối ưu hơn.

Không ai ép buộc bạn phải học thế này hay cách kia. Nhưng chính bạn mới là người quyết định và nên trải nghiệm tất cả những phương pháp mà bạn biết. Tìm ra một phương pháp tối ưu và áp dụng chúng thành thục mới thôi.

Ví dụ: dưới đây là một vài phương pháp bạn có thể sử dụng:


  • Sử dụng ứng dụng/ Apps
  • Sử dụng bản đồ tư duy
  • Xem phim bằng ngôn ngữ đó
  • Trò chuyện với những người nói ngôn ngữ đó
  • Nghe nhạc bằng ngôn ngữ đó
  • Viết nhật ký bằng ngôn ngữ đó
  • Nghiên cứu và ăn thức ăn từ nền văn hóa sử dụng ngôn ngữ đó.


Trải nghiệm càng phong phú càng tốt. Chỉ với 15-30 phút mỗi ngày áp dụng học một cái gì đó mới cũng sẽ làm cho não bộ của bạn làm việc, và tăng khả năng nhận thức của bạn theo nhiều cách.

b) Chơi Nhạc cụ

Một cuộc sống thú vị thì không thể nào thiếu những giai điệu. Hầu hết chúng ta đều yêu thích âm nhạc, nghe các giai điệu thì tại sao chúng ta không thể chơi một loại nhạc cụ mà mình ưa thích?

Thứ nhất, khoa học đưa ra rất nhiều minh chứng rằng các giai điệu tốt cho não bộ. Âm nhạc được sử dụng làm nền cho các bài tập thể dục, phát nền trong các công xưởng; âm nhạc không làm xao lãng nhân công mà ngược lại làm họ hăng say hơn, năng suất hơn.

Người chơi nhạc cụ thường có đời sống tinh thần phong phú hơn. Họ có nguồn ngôn từ phong phú và khả năng biểu đạt sâu sắc hơn. Đôi khi chúng ta tự hỏi, làm thế nào họ có thể làm điều đó? hay làm thế nào họ có thể nghĩ ra được điều đó?... Câu trả lời là ở não bộ của họ. Khi chơi nhạc cụ, cũng như họ đang chơi một trò chơi say mê không bao giờ biết chán. Não của họ luôn hoạt động mạnh mẽ và gợi mở... dần dần những điều đó trở thành thói quen lúc nào không hay.

Nói một cách khác, khi bạn nhìn những đứa trẻ say mê chơi các trò chơi điện tử, đôi lúc bạn thấy rất nhàm chán nhưng với chúng thì không. Tại sao? Nó thật vui! Câu trả lời chỉ có thế.

Nếu bạn có thể chơi trò chơi của bạn, tất cả sẽ dễ dàng hơn thay vì nghĩ là phải làm, bắt buộc phải đạt được. Bằng cách xem mọi thứ như một trò chơi, bạn có "nhiệm vụ" hoặc "mục tiêu" để hoàn thành. Điều này tôi học được khi tham gia chơi Võ lâm truyền kỳ II hay các Webgame nhập vai. Khi mới chơi, tôi say mê và bị lôi cuốn bởi các nhiệm vụ và vui sướng khi hoàn thành các nhiệm vụ khó khăn. Dù nhân vật của tôi "cùi" cỡ nào, bị cho về thành dưỡng sức bao lần đi nữa tôi vẫn không vì thế mà thôi làm nhiệm vụ đó. Nhiệm vụ và mục tiêu càng khó thì tôi càng khó mà "thoát" ra khỏi game. Và khi các nhiệm vụ và mục tiêu dễ dàng hoàn thành và chẳng cần tốn nhiều công sức để đạt được, tôi không còn ham thích như trước nữa và rất nhanh sau đó, tôi rời bỏ game và đi tìm một game khác.

Tôi chập chững làm quen với Tiêu khi tôi học lớp 7. Sau khi nắm nhạc lý và kỹ thuật thổi tôi dừng lại và chuyển sang tập chơi trống Jazz 2 năm sau đó. Vì lý do hộ khẩu, tôi bị buộc phải trở về quê nhà học cấp 3, và theo các Sour học Organ. Tuy nhiên, tôi không thích nhạc cụ này vì khi ấy tôi không đủ điều kiện để mua một cây đàn cho mình. Giờ thì tôi an phận với 2 loại nhạc cụ, thỉnh thoảng thấy bài gì hay đem Tiêu ra thổi, ức chế thì ngồi "dập" trống um sùm. Đôi lúc khùng khùng chơi giữa đêm bị hàng xóm than phiền, nhưng vẫn thấy vui vui.

Những thói quen 15-30 phút mỗi ngày tưởng chừng vô ích, nhưng chẳng biết từ bao giờ trong tôi hình thành nên ý niệm:" tôi thích knock-out càng nhiều bài học càng tốt.

Cũng giống như trong một trò chơi điện tử, thật vui khi thấy bạn có thể đi bao xa.

Não bộ của bạn thay đổi thế nào khi bạn học một cái gì đó mới?



Hai phương pháp tôi trình bày ở trên là phương pháp trong rất nhiều phương pháp rèn luyện não bộ của bạn. Tùy theo điều kiện, đặc thù công việc mà bạn đề nghị với mình những "trò chơi" khác nhau. Miễn là chúng đảm bảo được là khác nhau và được duy trì hàng ngày với 15-30 phút. Đừng để não của bạn nói với bạn rằng nó "chán lắm rồi" và bắt tâm trí bạn phát bệnh vì điều đó. 15-30 phút mỗi ngày đâu có là nhiều đến nỗi bạn phải thốt lên "bạn không có thời gian" để thực hiện chúng. Nếu bạn đúng là không có thời gian thì bạn nên xem lại, vì bạn là cỗ máy chứ không phải người nữa. Não bạn cũng chẳng thể nào chịu nổi với cường độ làm việc kiểu ấy. Hai khái niệm "sống để làm việc" hay "làm việc để sống" cần bạn phân biệt rõ ràng đấy!

Có rất nhiều nghiên cứu khoa học về não, các nghiên cứu về cách thức hoạt động và cách tối đa hóa các trải nghiệm. Đây là một vài điều tâm đắc tôi rút ra ở các nghiên cứu đó:

- Thứ nhất, học tập là quá trình liên quan đến khả năng nhận biết, am hiểu và trí nhớ. Những người có não bộ tốt có thể phát triển trí nhớ gần như chụp ảnh. Chúng ta không bàn về những cá nhân xuất chúng và có khả năng dị biệt đó. Điều chúng ta cần là tìm hiểu quá trình để trả lời cho nghi vấn "họ làm thế nào?" Liệu khả năng đó mỗi người có thể tự phát triển hay không? Câu trả lời là Có - Nếu bạn có phương pháp.

- Thứ hai, tất cả những thành công đều bắt đầu bằng sự tự tin. Bạn càng "giành được thành công" và tiếp tục thành công, bạn càng tự tin - sự tự tin của bạn không ngừng gia tăng.

- Thứ ba, khi bạn thành công trong lĩnh vực hay công việc của bạn, nó dẫn theo những bước đột phá sáng tạo trong các lĩnh vực khác trong cuộc sống của bạn. Điều này đặc biệt đúng nếu bạn đã phát triển sự thành thạo và chuyên môn trong một lĩnh vực cụ thể. Khi bạn học một chủ đề mới theo phong cách học tập hoàn toàn mới, bạn sẽ tạo ra tất cả các loại kết nối độc đáo trong bộ não của bạn liên quan đến chuyên môn của bạn. Điều này được gọi là "học phi tuyến tính" hoặc "học tập gián tiếp", và nó có lẽ là công cụ học tập hiệu quả nhất. Albert Einstein, The Beatles và một số nhà sáng tạo và nghệ sĩ giỏi nhất đã có những đột phá lớn nhất theo cách gián tiếp và phi tuyến tính.


Cách tối đa hóa trải nghiệm của bạn


Nếu bạn thực sự muốn rèn luyện trí não, đây là một số điều bạn có thể làm:


  • Hàng ngày, học một cái gì đó hoàn toàn khác (nó có thể là một nhạc cụ hay một ngôn ngữ, nhưng nó cũng có thể là thứ khác ... như nấu ăn, du lịch, nói trước công chúng… bất cứ điều gì bạn muốn)
  • Dù nó chỉ để cho vui
  • Game hóa các quá trình càng nhiều càng tốt - Biến nó thành một trò chơi mang tính ganh đua với bạn bè, đồng nghiệp,...
  • Dành 15-30 phút, suy nghĩ về những điều bạn tâm đắc từ bài viết này (Nó cụ thể và nhanh chóng gia tăng khả năng hoạt động của não, nó tốt hơn là bạn đắm mình để các hình ảnh từ Tivi hay phim chi phối.)
  • Mỗi tuần một lần hoặc hai lần khi bạn có thời gian, hãy làm một buổi tập 15-30 phút thiền định hoặc tập trung sâu làm việc gì đó. Trong thời gian tập trung sâu, hãy dành thời gian tập thể dục 5 phút sau mỗi 30 phút ... như chạy bộ xung quanh nhà bạn và thực hiện 20-50 lần bật nhảy.
  • Uống nhiều nước
  • Nếu bạn thích đọc báo hay tạp chí, đừng mải đọc nhưng tập ghi chú và chú thích, kể cả những ý tưởng sáng tạo nảy sinh có liên quan hoặc không liên quan đến chuyên môn cốt lõi của bạn.
  • Cho phép bản thân "mơ mộng" một chút về không gian lý tưởng để bạn thực hiện những việc này. Bây giờ bạn là một người lớn, bạn có thể suy nghĩ và tiếp cận điều này khác với khi bạn còn nhỏ. Ví dụ khi bạn đọc một bài viết dài, bạn nghĩ rằng bạn sẽ tập trung và đỡ nhàm chán hơn nếu bạn mở một bản nhạc nền nào đó. Hoặc khi bạn đọc bài viết này, nếu là bạn có thể bạn sẽ trình bày theo một kiểu khác giúp người đọc tiếp thu thông tin tốt hơn; hoặc bạn sẽ thay đổi cái Font chữ, màu sắc trang web hợp lý hơn,... vân vân và vân vân...


Nói cách khác, những ý tưởng và sáng tạo luôn đằng sau những câu hỏi vì sao. Vì sao thế này mà không phải là thế kia? Vì sao? Vì sao? và tiếp tục Vì sao? Những câu hỏi như vậy sẽ kích thích não và các hành vi cụ thể từ bạn. Từ những câu hỏi, chúng thôi thúc bạn đi tìm lời giải đáp. Sau mỗi lời giải đáp, bạn và não của bạn lại có thêm những trải nghiệm, nhiều kiến thức và kinh nghiệm quý giá. Những điều đó tưởng chừng giản đơn, nhưng dần dần nó hình thành nên thói quen tư duy trong bạn. Và điều hơn hết là, dù bạn ở đâu, làm gì thì bạn luôn để ngỏ cho mình những cơ hội vô tận để học hỏi. Điều bạn cần là biến những suy nghĩ đó thành hành động và thành tự cụ thể để giữ cho bản thân tiếp tục, để làm cho quá trình đó trở nên thú vị (không phải dễ dàng đạt được nhưng đủ khó để lôi cuốn và thách thức ý chí và đánh thức tiềm năng trong bạn), để xây dựng và củng cố sự tự tin của bạn và làm cho cuộc sống của bạn trở nên thú vị, phong phú và đa sắc màu hơn.

Bạn có thể


Khi bạn học những điều mới, bạn đang thay đổi chính bạn. Thay đổi là điều lành mạnh nhất bạn có thể làm.

Bạn không thể có hy vọng cho tương lai của bạn nếu bạn không tin rằng bạn có thể thay đổi.

Bạn càng thay đổi và bạn càng học cách biến đổi theo hướng tích cực và có chủ ý, bạn càng hy vọng nhiều hơn cho tương lai của mình.

Hy vọng là một EXPECTATION mạnh mẽ và tích cực ... không chỉ là mong muốn.

Vì vậy, khi bạn dành 15-30 phút mỗi ngày, tập trung hoàn toàn vào việc kích hoạt các khu vực khác nhau của bộ não, bạn tự chữa bệnh và làm cho bản thân trẻ hơn. Bạn cũng truyền đạt mức độ hy vọng vào tương lai của bạn.

Không chỉ vậy, khi bạn nâng cao các lĩnh vực của cuộc sống của bạn, nơi bạn đã phát triển sự thành thạo sâu sắc. Bạn có thể trải nghiệm lại mức độ cao và khiêm nhường của người mới bắt đầu. Bạn có một cái nhìn mới về bản thân và thế giới theo cách hoàn toàn mới. Các nhà hiền triết và bậc thông thái, khôn ngoan đều như vậy.

Nó kéo bạn ra từ sự lười biếng và sự thờ ơ vốn đã là thói quen. Nó gợi mở cho bạn nhìn thấy các góc cạnh khác của cuộc sống của bạn với đôi mắt rộng mở và cái nhìn thấu hiểu. Điều này thay đổi mọi thứ.

Khi bạn thay đổi cách bạn nhìn thấy mọi thứ, những thứ bạn thấy thay đổi.

Bạn sẽ bắt đầu truyền tải hy vọng và niềm tin đến những người thân yêu của bạn.

Nói một cách đơn giản, khi bạn thay đổi nhận thức, bạn biến đổi môi trường, tâm lý học và sinh học của bạn. Bạn thay đổi bản thân và bạn thay đổi người khác - bởi vì bạn tương tác với họ bằng nhiều cách khác nhau.

Bạn trở nên yêu thương và quan tâm nhiều hơn đến các mối quan hệ của bạn. Bởi vì hy vọng và sự tự tin của bạn đã sâu sắc hơn, bạn trở thành một chiếc tàu mạnh mẽ hơn để truyền cảm hứng, hy vọng và biến đổi người khác.

Bạn yêu gia đình và bạn bè nhiều hơn. Bạn thấy chúng theo nhiều cách khác nhau. Bạn nhận thấy những điều nhỏ nhặt. Bạn đánh giá cao những điều nhỏ nhặt đó. Bạn cảm ơn họ và thừa nhận họ vì những điều nhỏ nhặt đó.

Bạn cười nhiều hơn - bởi vì bạn đang học, thay đổi, truyền cảm hứng và nhiều hơn nữa.

Trí tưởng tượng của bạn bắt đầu cất cánh, và bạn loại bỏ các mô hình suy nghĩ hạn chế. Một lần nữa, việc học phi tuyến là nhìn thấy mọi thứ từ những quan điểm hoàn toàn khác nhau. Vì vậy, bằng cách thực hành, chơi và thử thách bản thân theo những cách mới, bạn bắt đầu nhận được thông tin chi tiết để cải thiện các phương pháp hiện tại mà bạn đang thực hiện trong công việc của mình và trong các lĩnh vực khác.

Nói một cách đơn giản, nếu bạn không làm điều này, bạn đang bỏ lỡ rất nhiều.

Nếu bạn thấy có ích, hãy bắt đầu bằng việc chia sẻ bài viết này. Bằng cách gởi đi những điều có ích, bạn đang gởi đi những thông điệp và cảm hứng cho những người xung quanh và cho chính bạn...

Liệu đó có phải là câu hỏi thú vị mà tôi hay bạn hằng theo đuổi? Nó khiến não bộ của chúng ta luôn phải vận động. Thật không dễ dàng gì để có thể trả lời câu hỏi đó. Bởi có quá nhiều thứ chi phối chúng ta, chúng ta có quá ít thời gian để đào sâu và nâng cấp cho suy nghĩ của mình. Sở dĩ một người có trí nhớ tốt, suy nghĩ và phản ứng nhanh nhạy là vì họ luôn có một thói quen, suy nghĩ. Suy nghĩ, suy cho cùng đó là quá trình tập hợp các dữ liệu và sắp xếp chúng lại để phát ngôn, viết ra, thể hiện ra hành động cụ thể.

Quá trình suy nghĩ liên quan đến nhiều cấp độ, nhưng chỉ có một vài người nghĩ đến việc vượt ra ngoài mức đầu tiên.

  • Mức 0: Không suy nghĩ.
  • Cấp độ 1: Tôi có gì?
  • Cấp độ 2: Họ có gì?
  • Cấp độ 3: Họ nghĩ tôi có gì?
  • Cấp độ 4: Họ nghĩ họ nghĩ gì?
  • Cấp độ 5: Họ nghĩ tôi nghĩ gì?

Suy nghĩ ở các cấp có thể vạch trần những sai sót trong quá trình ra quyết định của bạn, giúp bạn có ít lựa chọn hơn hoặc không có điểm mù.

Bạn không thể giải quyết vấn đề từ cấp độ tư duy đã tạo ra vấn đề ngay từ đầu.


Trong cuộc sống và kinh doanh, người có ít điểm mù(1) tất thắng.

Cho dù bạn nghĩ ở cấp độ nào, bạn không quyết định trong tình trạng đầu óc trống rỗng. Bạn phát triển một quy trình suy nghĩ tốt hơn, nó giúp bạn tránh khỏi những quyết định sai lầm. Cấp độ suy nghĩ bạn càng cao, bạn nắm chắc phần thắng nhiều hơn. Điều này gợi cho chúng ta nhớ đến câu nói huyền thoại của các binh gia "Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng".

Bài tập cơ bản & thường xuyên: Bạn thu thập các mẩu thông tin, phân tích ý nghĩa của kiến ​​thức bạn đã thu thập, thấu hiểu và xác nhận nó, trước khi đưa ra kết luận.


Nhiều nhà tư tưởng cấp phân tích thông tin như một tổng thể xem xét các phần khác nhau của nó. Họ tổng hợp từng mảnh để tạo thành một tổng thể.

Robert Sternberg, giáo sư tâm lý và giáo dục tại Đại học Yale, nói rằng những người thành công sử dụng ba loại thông minh: phân tích, sáng tạo và thực tế. Một người thành công, theo Sternberg, sử dụng cả ba.

Hầu hết các quyết định mà chúng ta đưa ra trong cuộc sống được xử lý thông qua các kinh nghiệm cuộc sống của chúng ta hoặc các mô hình tinh thần mà chúng ta đã tập hợp qua nhiều năm - những gì chúng ta được dạy ở nhà và trường học, những gì chúng ta đã đọc, những gì chúng ta đã thấy, những gì chúng ta đã nghe.

Đây là cách bạn hiểu về thế giới của chúng ta.

Bạn có thể nói rằng con người hiểu thế giới bằng cách xây dựng một "mô hình" của nó trong tâm trí của chúng ta. Khi chúng ta cố gắng quyết định cách hành động, chúng ta có thể mô phỏng một tình huống bằng cách chạy nó thông qua mô hình. Nó giống như một mô phỏng của thế giới bên trong bộ não của bạn. Thay vì suy nghĩ mông lung, bạn sử dụng các mô hình để phân tích mọi tình huống trước khi đưa ra lựa chọn. Bản đồ tư duy là một trong những phương pháp tốt nhất. Nó không chỉ giúp tôi đi từ tổng quát của một vấn đề đến các chi tiết nhỏ nhất mà tâm trí tôi nghĩ đến. Ban đầu, không nhiều nhưng dần dần với sự bổ sung của bạn, nó trở nên hoàn thiện và trở thành "nếp nghĩ" của bạn.

Khi Bill Gates giới thiệu cuốn sách Tốc độ của tư duy, tôi đọc cả chục lần cũng chẳng hiểu. Cho đến khi tôi biết đến ấn phẩm Mind Map, sự kết hợp đã tạo cú hích mạnh mẽ về cách tư duy của tôi. Bạn có thể thử và cảm nhận những thay đổi đầu tiên.

3 mức độ suy nghĩ


“Một suy nghĩ được trải dài bởi một trải nghiệm mới không bao giờ có thể quay trở lại những chiều không gian cũ của nó.”  -

Cấp độ 1: Tư duy cấp 1 là đơn giản và hời hợt, và tất cả mọi người đều có thể làm điều đó (một dấu hiệu xấu cho bất cứ điều gì liên quan đến một nỗ lực vượt trội). Tất cả các nhà tư tưởng cấp đầu tiên cần là một ý kiến ​​về tương lai, như trong “Triển vọng của công ty là lợi nhuận, có nghĩa là cổ phiếu sẽ tăng lên, các giá trị của công ty tăng”.

Ở cấp độ một, không có lý do nào cho thấy rõ ràng, không thích ứng, hoặc phân tích.

Hầu hết mọi người gặp khó khăn ở cấp độ 1. Họ lấy dữ kiện, thống kê và thông tin, nhưng không bao giờ hỏi lý do đằng sau đó hoặc cố gắng phân tích những gì họ đã thấy, đọc hoặc được dạy.

Rất dễ dàng để nhận biết những ai ở cấp độ này. Họ thường vay mượn và trích dẫn lời của ai đó và cho là có lý, từ đó vịn vào để lý luận. Những câu đại loại như "Người ta nói thế này,...", "anh kia nói vậy" hay "nghe ai đó nói như vậy". Hiếm khi họ kiếm tìm sự-thật, xác nhận các thông tin xem liệu có xác đáng hay không.

Câu chuyện đình đám PR rẻ tiền của một tiệm hớt tóc(2) tại Hà Nội gần đây được cư dân mạng nhiệt tình ném đá cũng vì lý do này. Chuyện là cô gái được cho là người làm của tiệm đã "tranh thủ" lúc bà chủ gánh hàng rong không để ý, đã nhón gót cho vào xô trà mà rửa chân. Cảnh tượng đó được quay lại và đăng lên mạng. Sau đó clip trở nên sốt dẻo, đề tài bàn luận sôi nổi và lượt chia sẻ không ngừng gia tăng. Điều đáng nói là, chưa cần biết thực hư, có không ít người đã đưa ra nhận định chủ quan và phán xét dựa trên những suy nghĩ về suy nghĩ của họ. (Hội chứng Metacognition). Sau khi được phơi bày, lời cảnh tỉnh được đưa ra thì đã quá muộn cho sự việc đã rồi. Hậu quả không thể lường trước được.

Hay chuyện cô Lý Nhã Kỳ, khi hàng loạt quan chức sa vào lao lý thì có tin đồn người đẹp này cũng bị tóm. Và nóng bỏng nhất hiện nay là đề tài về Đại hội TW 7 của đảng CS Việt Nam cũng đang dậy sóng. Chẳng biết thực hư các câu chuyện ra sao, nhưng các luồng thông tin chính thống và trái chiều vẫn đang cực kỳ sôi nổi.

Hai câu chuyện trên chỉ là một trong rất nhiều những sự việc minh họa cho nếp suy nghĩ cấp độ 1. Tôi gọi những suy nghĩ ở cấp độ này là Mì ăn liền.

Cấp độ 2: Ở cấp độ này, bạn cho phép mình diễn giải, tạo ra các kết nối và ý nghĩa.

"Bạn không thể kết nối mọi thứ để nhìn về phía trước, bạn chỉ có thể kết nối chúng khi nhìn lại. Vì vậy, bạn phải tin tưởng rằng những gì ở hiện tại bằng cách nào đó sẽ kết nối trong tương lai. Bạn phải tin tưởng vào một điều gì đó - linh tính, số phận, cuộc đời, sự nghiệp hay bất cứ điều gì. Cách tiếp cận này chưa bao giờ làm tôi thất vọng và nó đã tạo nên sự khác biệt trong cuộc đời của tôi".


Tư duy cấp hai mất rất nhiều công sức.

Ở cấp độ thứ hai, các nhà ra quyết định bắt đầu giải thích và phân tích các phần họ đã quan sát và đặt chúng lại với nhau để tạo thành ý nghĩa. Đây là cấp độ mà chúng tôi bắt đầu tìm kiếm sự sắp xếp, tương phản, lặp lại hoặc cải tiến.

Các ứng dụng kết nối tốt hơn hoặc giúp chúng ta làm việc thông minh hơn. Máy bay bay xa hơn, nhanh hơn, điện thoại xử lý tốt hơn, xe ô tô được thiết kế tốt hơn hoặc thân thiện với môi trường.

Ví dụ, điện thoại thông minh đã được hưởng lợi từ Định luật Moore(3) - sự gia tăng nhất quán, đáng kể về hiệu suất - với tốc độ xử lý và kết nối nhìn thấy sự gia tăng lớn nhất mà không có đột phá lớn. Những sáng tạo này giúp chúng ta tiết kiệm thời gian. Chúng cải thiện theo những phát minh hiện có nhưng không phải là sự biến đổi.

Cấp hai nhà tư tưởng tổng hợp tốt hơn - xây dựng hoặc kết nối các phần thông tin riêng biệt để tạo thành một mô hình lớn hơn, mạch lạc hơn.

Họ tốt hơn trong việc tổ chức lại hoặc sắp xếp lại các ý tưởng để tạo ra một sự hiểu biết toàn diện hơn về "bức tranh lớn".

Họ có thể giải mã các giả định và ý tưởng được ẩn trong một ý tưởng và phát hiện mối quan hệ giữa các phần hoặc mối quan hệ giữa các phần và toàn bộ.

Cấp 3: Giai đoạn suy nghĩ alpha.

Các nhà tư tưởng cấp 3 có khả năng chuyển giao tri thức, tức là, áp dụng một khái niệm đã học trong một ngữ cảnh cho các bối cảnh khác với ngữ cảnh mà khái niệm ban đầu được học.

Đây là một câu chuyện ngắn hấp dẫn về lớp thư pháp trẻ trung của Steve Jobs. Sau khi bỏ học, anh lang thang vào một khóa học thư pháp. Nó dường như không liên quan vào thời điểm đó, nhưng các kỹ năng thiết kế mà anh đã học được sau đó được tận dụng vào những chiếc máy Mac đầu tiên.

"Sáng tạo chỉ là kết nối mọi thứ với nhau. Khi bạn hỏi những người sáng tạo làm thế nào để làm nên một sản phẩm, họ sẽ cảm thấy ngượng ngùng một chút vì thực ra họ không làm gì cả. Những gì họ làm dần sáng tỏ theo thời gian và đến như một điều tự nhiên".

+ Cách thức: Bạn không bao giờ biết những gì sẽ hữu ích một khi bạn chưa thử. Bạn chỉ cần thử những điều mới và chờ xem cách họ kết nối với phần còn lại của trải nghiệm của bạn sau này.

Các nhà tư tưởng cấp 3 có thể xem vấn đề hoặc ý tưởng từ nhiều quan điểm, quan điểm hoặc vị trí khác nhau để có được sự hiểu biết đầy đủ hơn và toàn diện hơn. Chúng tạo ra những ý tưởng giàu trí tưởng tượng, những quan điểm độc đáo, các chiến lược sáng tạo hoặc các phương pháp mới (thay thế) cho các phương pháp truyền thống.

Đây là điều làm cho thiên tài của con người thay đổi quá trình lịch sử.

Đó là những gì xảy ra khi những người biểu diễn trình độ cao, và những đổi mới đặt câu hỏi vượt ra ngoài một “lý do tại sao”.

Đó là nguồn gốc của suy nghĩ trừu tượng - sáng tạo khoa học và nghệ thuật.

Ý tưởng chuyển đổi toàn cầu nằm trong tâm trí của những người sáng tạo, tham gia sáng tạo, những người sử dụng tư duy cấp 3.

Aphas đang đi đầu trong ngành y học và kỹ thuật hiện đại.

Mọi người đều có tiềm năng trở thành alpha, nhưng khi chúng ta quá lười biếng để đặt câu hỏi, quá thoải mái để mở rộng tầm nhìn thế giới, thờ ơ hoặc buồn chán để hỏi “tại sao”, chúng ta ngừng tiến bộ.

Là con người, người ta được ban cho chỉ vừa đủ trí tuệ để có thể thấy rõ ràng trí tuệ ấy nhỏ bé thảm hại thế nào khi đứng trước thế giới này.

Nguồn tham khảo:

[1] Điểm mù: Không phải bất cứ thứ gì trước mặt bạn đều có thể dùng mắt để nhìn, có những cái mắt bạn không thể nhìn thấy được, cái đó gọi là điểm mù của mắt. Xem chi tiết bài viết Điểm mù của mắt

[2] Buồn nôn với trò bẩn dùng nước rửa chân pha trà bán cho khách, chiêu PR rẻ tiền của tiệm cắt tóc bị tẩy chay kịch kiệt

[3] Định luật Moore phát biểu rằng: "Số lượng transistor trên mỗi đơn vị inch vuông sẽ tăng lên gấp đôi sau mỗi năm." (1 inch vuông xấp xỉ 6,45 cm²). Năm 2000 định luật được sửa đổi và công nhận là sau mỗi chu kỳ 18 tháng. Tuy nhiên, có một số thông tin cho rằng Gordon Moore đã công bố sửa đổi định luật của ông là 24 tháng nhưng báo chí tại thời điểm đó đã viết là 18 tháng.

Định luật Moore lần đầu tiên được công bố rộng rãi trên tạp chí Electronics Magazine số ra ngày 19 tháng 4 năm 1965.

Giai đoạn cuối sự nghiệp, Steve Jobs nổi tiếng với việc lái xe mà không có giấy phép.

Mọi người loan truyền nhau rất nhiều lý do cho việc Jobs lựa chọn việc lái xe không đăng ký. Một số người nói rằng ông không muốn bị theo dõi. Người khác thì cho rằng đó là trò đùa của ông để tránh vé đậu xe. Jon Callas, một cựu chuyên gia bảo mật máy tính từng làm việc cho Apple thì lại tiết lộ một lý do khác.

Theo Callas, Steve Jobs phát hiện ra một lỗ hổng trong luật đăng ký xe ở California. Người mới mua xe có 6 tháng để lấy biển đăng ký cho xe mới của họ. Nghĩa là trong vòng 6 tháng đầu tiên, bạn hoàn toàn có thể lái xe mà chẳng cần biển.

Khi nhận ra điều này, Jobs đã có một thỏa thuận thuê đặc biệt với đại lý Mercedes rằng: Cứ 6 tháng, ông sẽ trả lại chiếc xe hiện tại và nhận một chiếc Mercedes SL55 AMG mới để thay thế. Điều này cũng có nghĩa rằng ông sẽ không lái chiếc xe nào quá 6 tháng và ông cũng chẳng bao giờ cần đến Cục Đăng kiểm xe để xin cấp biển số.

Sau khi nghe câu chuyện, rất nhiều người nói rằng: Tôi nghĩ rằng người giàu có hay chơi trội như vậy. Công bằng mà nói thì đúng là chiến lược biển số này không hề hợp lý với hầu hết mọi người. Tuy nhiên, nếu nhìn sâu sa hơn, bạn sẽ nhận thấy rằng có những điều khác đang xảy ra: Steve Jobs đã xây dựng Tài sản thời gian (Time Asset).

Tài sản thời gian vs. Khoản nợ thời gian (Time Debt)


Hầu hết các chiến lược hiệu suất tập trung vào hiệu quả ngắn hạn: Làm sao để quản lý danh sách công việc một cách hiệu quả? Làm sao để hoàn thành nhiều việc mỗi sáng hơn? Làm sao để rút ngắn các buổi họp hàng tuần? Chúng đều là những ý kiến có lý.

Tuy nhiên chúng ta thường không nhận ra, có một số chọn lựa chiến lược ảnh hưởng đến thời gian của chúng ta theo quy mô lớn hơn. Theo khái niệm từ Patrick McKenzie thì những lựa chọn đó có thể phân loại thành Tài sản thời gian và Khoản nợ thời gian.

Tài sản thời gian là những hành động hoặc lựa chọn trong hiện tại sẽ giúp bạn tiết kiệm thời gian trong tương lai.

Phần mềm là ví dụ điển hình của tài sản thời gian. Hôm nay bạn có thể mất 1 lần viết một chương trình, nhưng chương trình này sẽ lặp đi lặp lại hỗ trợ bạn trong tương lai. Bạn chi ra một khoàn tiền đầu tư trước rồi sau này bạn chỉ ngồi nhận lãi.

Hệ thống thuê xe mà Steve Jobs sử dụng là một ví dụ khác của tài sản thời gian. Ông mất một chút thời gian để tìm ra lỗ hổng và bố trí một hệ thống cho thuê lặp lại. Nhưng chúng giúp ông có thêm nhiều thời gian và ít gặp rắc rối hơn trong thời gian mỗi 6 tháng.

Khoản nợ thời gian là hành động hoặc lựa chọn bạn tạo ra hôm nay, gây cho bạn mất thêm nhiều thời gian trong tương lai.

Email là một khoản nợ thời gian mà mọi người gặp phải mỗi ngày. Nếu hiện tại bạn gửi email, bạn đang chấp nhận việc phải đọc và trả lời những tin nhắn tiếp theo. Mỗi email bạn gửi đi tạo ra một khoản nợ nhỏ mà bạn phải trả lại trong tương lai.

Có một số ví dụ về tài sản thời gian và khoản nợ thời gian bạn thường gặp trong cuộc sống:


Tài sản


- Tạo phần FAQ (Câu hỏi thường gặp) và một mẫu đăng ký thông tin tốt hơn trên web. Mục đích là trả lời một cách rõ ràng những câu hỏi phổ biến thường gặp mà mọi người hay thắc mắc qua mail.

- Với việc thiết lập quy tắc rõ ràng cho các nhân viên kế toán, chúng ta có thể phát triển một hệ thống tự động cho chi phí và giao dịch mỗi tháng. Hệ thống này sẽ giảm thiểu việc cần duyệt lặp đi lặp lại một loại giao dịch.

- Việc đặt lịch hẹn, các cuộc gọi và phỏng vấn đòi hỏi rất nhiều email. Bạn có thể dùng các phần mềm như ScheduleOnce để loại bỏ vấn đề, cho phép mọi người chọn từ một danh sách những khoảng thời gian trống.

Khoản nợ


- Trả lời càng nhiều email khiến phát sinh thêm nhiều thứ phải trả lời.

- Tôi không dự định loại bỏ những nhận xét trên website. Nhưng mỗi khi tôi đăng một bài báo có phần nhận xét, tôi lại mất thời gian cho phê duyệt và kiểm duyệt nhận xét.

- Lúc đầu, tôi đồng ý tất cả mọi lời mời phỏng vấn. Nhưng hiện tại tôi chỉ thực hiện 3-5 cuộc mỗi tuần. Đồng ý tất cả chỉ khiến bạn nợ nhiều thời gian hơn.

- Hiệu suất làm việc thấp. Nếu bạn không sửa bài viết ngay, sau đó bạn cũng phải chỉnh sửa ngữ pháp. Nếu giờ bạn code cẩu thả, bạn sẽ phải tìm và sửa lỗi sau này. Nếu ban đầu bạn tạo ra một sản phẩm kém chất lượng, bạn sẽ phải hỗ trợ khách hàng và hoàn tiền sau đó. Mỗi một mảnh công việc chất lượng thấp đều là khoản nợ thời gian mà bạn phải trả giá về sau. Dẫn lại lời của John Wooden: Nếu bạn không dành thời gian để làm đúng, thì rồi bạn cũng mất thời gian để làm lại mà thôi.

Quá trình là điều quan trọng hơn mục tiêu rất nhiều. Tài sản thời gian là ví dụ hoàn hảo cho điều đó. Mỗi Tài sản thời gian bạn tạo ra là một hệ thống sẽ phục vụ bạn trong hiện tại và cả tương lai. Lái xe không biển kiểm soát có vẻ như cách làm cực đoan để tiết kiệm thời gian. Những đó cũng là một cấp độ tư duy chiến lược mà đa phần mọi người không nghĩ tới.

Nếu lịch trình của bạn lấp đầy những "Khoản nợ" thì dù cho bạn có làm việc chăm chỉ cỡ nào cũng chỉ là vô ích. Những lựa chọn sẽ liên tục đẩy bạn vào lỗ hổng hiệu suất. Tuy nhiên, nếu mỗi ngày bạn đều gây dựng Tài sản, thời gian của bạn sẽ tăng theo cấp số nhân. Hãy dành nhiều thời gian hơn để tạo ra chúng.

Mai Lâm
Theo Trí Thức Trẻ

Có rảnh không? Có thời gian rỗi không? Chắc chắn khi bạn hỏi ai câu đó, phần lớn họ sẽ trả lời là không, tôi bận lắm. Cũng phải thôi, con người có quá nhiều việc phải làm, chúng ta không có nhiều thời gian và ai cũng muốn tiết kiệm hết mức thứ vô giá này.


Đứng lên khi ai đó tiếp chuyện


Nếu như bạn ngồi, người tiếp chuyện sẽ có suy nghĩ rằng bạn có nhiều thời gian, bạn sẵn sàng cho một cuộc hội thoại dài. Tất nhiên, họ sẽ làm lãng phí của bạn rất nhiều thời gian vào những câu chuyện không hồi kết.

Thế nhưng, một khi ai đó tiếp chuyện với bạn và bạn đứng lên trả lời họ. Không những bạn cho họ thấy sự tôn trọng, nhiệt tình mà đứng lên còn gửi đi một tin nhắn với người đối diện rằng bạn đang có việc bận. Chính vì thế họ sẽ chỉ tập trung vào nội dung chính câu chuyện, tiết kiệm cho bạn được khá nhiều thời gian.

Bỏ bớt ghế trong văn phòng


Giống với đề mục đầu tiên, nếu trong khu vực nghỉ ngơi hoặc khu làm việc có nhiều ghế trống, nhiều chiếc ghế thư giãn... Sẽ có người ngồi chúng, một khi ngồi ghế họ sẽ bắt đầu nói chuyện với nhau. Không có ghế = không nói chuyện, bạn có thể tiết kiệm thời gian cho mình bằng cách hạn chế ngồi và hạn chế tiếp xúc với người khác khi đang có việc bận.

Đưa ra thời gian cụ thể khi gặp đối tác


Nếu ai đó tiếp cận bạn và hỏi bạn có rảnh 1 phút không, hãy trả lời có. Thậm chí hãy thống kê cho họ biết bạn sẵn sàng dành bao nhiêu thời gian cho người ấy để họ tự sắp xếp thời gian của chính mình. Và một khi tới giới hạn, vì bạn đã thông báo trước, bạn hoàn toàn có thể dừng cuộc trò chuyện để làm những công việc quan trọng hơn.

Nếu bạn không muốn tỏ ra bất lịch sự, bạn có thể thực hiện hành động nhìn đồng hồ. Người đối diện sẽ hiểu bạn đang có việc và họ sẽ tha cho bạn.

Hãy nghe điện thoại chỉ khi cần


Trong thời buổi hiện tại, có rất nhiều những cuộc điện thoại không cần thiết làm phiền bạn mỗi ngày, từ các dịch vụ chăm sóc khách hàng cho tới một đứa bạn ngày nào cũng lẽo nhẽo vay tiền. NHƯNG, bạn không cần phải nghe tất cả những cuộc điện thoại đó, bất ngờ không?

Hãy tự lên cho mình một danh sách những người quan trọng mà bạn cần phải trả lời ngay lập tức như người thương, gia đình, sếp, bạn thân... ngoài ra đừng nghe bất kì cuộc điện thoại nào khác vì nó sẽ khiến bạn mất tập trung trong khoảng thời gian dài. Thêm vào đó, nếu ai có việc cần bạn, họ có thể nhắn tin mà.

Giới hạn các thông báo tiếng động


Từ tiếng điện thoại kêu, tiếng thông báo có email mới trên máy tính hay những âm thanh báo cập nhật mạng xã hội... tất cả đều khiến bạn phân tâm và khiến bạn mất thời gian không cần thiết.

Hãy tắt tiếng các thiết bị điện tử, thậm chí tắt cả báo rung đi, tùy chỉnh để bạn nghe được chuông điện thoại hoặc báo thức thôi là quá đủ rồi. Sau đó tự lên cho mình thời gian biểu để xem email, mạng xã hội... Ví dụ 30 phút một lần bạn sẽ kiểm tra các thông báo mạng xã hội, email... Dành trọn khoảng thời gian đó cho thông báo, còn khi cần tập trung, hãy tập trung.

Nếu văn phòng có cửa sổ nhìn ra đường, hãy che nó lại


Nghe có vẻ ngược đời vì chẳng mấy người có được cơ hội ngắm nhìn không gian xung quanh từ trên cao, một khung cảnh tuyệt đẹp. Thế nhưng, bạn có nhận ra mỗi lần bạn nhìn ra ngoài cửa sổ, bạn lại tiêu tốn vài chục phút đồng hồ cho những điều vô bổ?

Có quá nhiều thứ thu hút chúng ta ngoài cánh cửa ấy, từ màu sắc, các hoạt động cho tới sự cố nào bất chợt xảy ra... Con người luôn tò mò và ai cũng bị lôi cuốn bởi màu sắc rực rỡ. Đừng ngắm nữa, đang làm gì hãy tập trung làm đi!

Nguồn bài viết: cafebiz.vn

MKRdezign

{facebook#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {twitter#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {google-plus#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {pinterest#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {youtube#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {instagram#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL}

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Tắt JavascriptVui lòng bật Javascript để xem tất cả tiện ích con