Sắc hồng ôm lên má em, dìu dịu nở bừng nụ cười ngày mới, rộn ràng và háo hức, hân hoan và rạng rỡ. Hồn người dường như cũng tươi mới hơn sau chuỗi ngày dài ngâm mình trong màn mưa tháng hai lê thê, não nề. Tháng ba về để thắp bừng lên niềm tin, nao nức, hy vọng như sau cơn mưa kia, ánh cầu vồng sẽ hiện.
Tháng ba, ta nắm chặt trong tay mình hoài niệm, gói ghém nâng niu và gìn giữ về một màu trắng hoa sưa buốt hồn, nhưng nhức nhớ thương, ký ức. Sẽ lại trở về trên những con đường rợp bóng sưa, mềm mượt những cánh hoa tinh khiết rải trên hè phố, đi trong cơn mưa hoa bình yên cùng năm tháng. Biết rằng, mùa ấm áp đang gọi mời, đang chở che.
Này tháng ba, nắm tay ta nhé, cùng ngang qua màu hoa gạo đỏ chói của làng quê thương mến, hồn hậu, bình dị. Hoa gạo của quê hương, của mẹ, của chị, của những đứa trẻ chân đất đầu trần, lấm lem chạy chơi đùa nhặt những bông gạo au đỏ kết vòng, nâng niu trên tay. Hoa thắp lửa trên bầu trời, hoa tắm đẫm ký ức đứa con xa quê và cháy lên dạt dào nỗi nhớ.
Dạt trôi miên man tận chân trời kỷ niệm, nhưng nhớ dặn lòng đừng hoài chênh vênh, chân vẫn cần giữ nhịp thăng bằng nơi hiện tại. Cộng thêm những tháng ngày khắc khoải để ta nhận ra những thương yêu, những đồng cảm quanh mình. Đã cất rồi mảnh chơi vơi, chống chếnh, đằm mình trong cuộc sống chảy dài, để ta trân trọng hơn chữ “thương” dành cho nhau. Sau tất cả, sau xúc cảm ban đầu, “thương” và “hiểu” sẽ cùng ta đi đến tháng ngày mới, chậm rãi thôi nhưng an yên sau giông tố.
Tháng ba, vẫy chào bình an!
Diên Vỹ
Đăng nhận xét