NNhớ những lời của Kahlil Gibran: “Sự vô tận trong bạn là nhận thức về sự vô tận của cuộc sống. Và biết rằng hôm qua là ký ức ngày nay và ngày mai là giấc mơ ngày nay. ”
Không ít mỗi người trong chúng ta đều có đôi lần tự vấn rằng: Làm thế nào để đạt được những gì mong muốn nhất trong cuộc sống?
Nhưng,...
Đã có rất nhiều người "chết" ngay khi còn trên đường đến đó.
Là một người quan sát và chiêm niệm, bạn tự hỏi: điều gì đã xảy ra với anh/cô ta? Tôi là một trong số đó. Thay vì cố gắng để ủi an và cho hiểu họ, tôi lặng lẽ mở một cuộc kiếm tìm câu trả lời. Và đây là một vài lý do tôi nhận ra:
1. Họ cố gắng hướng về ngày mai, quan tâm đến những gì họ muốn thay vì học hỏi và hàm dưỡng bản thân, tự chăm sóc mình hơn trong hôm nay. Họ dấn thân không biết mỏi mệt để dậy sớm, đi làm cho đúng giờ và trở về trong sự căng thẳng, đầy mỏi mệt. Họ căng mình lên để làm hài lòng các mối quan hệ họ đã và đang "đầu tư". Cả năm rời gia đình, chẳng mấy khi họ gọi điện hỏi thăm ai đó trong số những người thân của họ, họa chăng đó là khi họ thiếu thốn hoặc mắc kẹt về tài chính. Họ sa vào các cuộc vui chơi thâu đêm suốt sáng, vội vã với những quyết định với sự chi phối của cảm xúc.
Khi rời ghế nhà trường, họ thanh-sạch bao nhiêu thì khi có được đồng tiền, họ coi trọng nó hơn những thứ khác mà quên đi một quy luật tài chính quan trọng đó là đầu tư, không hẳn với tất cả số tiền kiếm được, nhưng phải có. Sự đầu tư phải được hiểu theo nghĩa sâu-rộng, không hẳn là tài chính. Đầu tư các mối quan hệ với bạn cũ, người thân, ai đó cần sự giúp đỡ, tha nhân,... là chính mình. Tôi gọi đó là sự đầu tư vào điều "tử tế".
2. Trông đợi vào cơ may và sự khác đi ở ngày mai. Họ luôn muốn thành công, kiếm thật nhiều tiền, họ muốn mọi thứ. Trong khi với công việc, họ ngại va chạm, ngại trách nhiệm và các nhiệm vụ; họ luôn có lý do hợp lý để lý giải và thoái thác, thậm chí là đùn đẩy cho người khác. Họ nghĩ rằng, họ cần "tiết kiệm" mọi thứ để khi vận may đến, họ sẽ "bung" hết ra để thỏa chí tang bồng. Họ ăn mặc tươm tất, đẹp đẽ ngồi hàng giờ đàm đạo với bất kỳ ai muốn cà phê cùng họ. Họ tin tưởng rằng, có một "nguồn thu thụ động", thu nhập đó không ngừng tăng lên và không bị mất đi.
3. Họ luôn nói về những kế hoạch và dự định ở ngày mai, trong khi họ chưa sẵn sàng để bắt đầu với một việc gì đó ngay từ hôm nay.
1. Đừng để người khác "ăn cắp" ngày hôm nay của bạn
Ở các nước phát triển, hình thức trả công theo giờ là phổ biến. Với cách tính như vậy ít nhiều chúng ta nhận thức được giá trị hiện hữu của chúng ta.
Ví dụ: Lương của bạn 1 tháng là 5 triệu. Số ngày công là 26. Số giờ làm việc là 8 giờ. Làm một phép tính đơn giản, mỗi ngày tiền công của bạn là 192.000 đồng. Đem chia cho 8h/ngày. Vậy, mỗi giờ của bạn kiếm được là 24.000 đồng.
Với mức thu nhập cao hơn, con số đó sẽ còn lớn hơn. Đồng nghĩa với giá trị của bạn lớn hơn. Khi một ai đó "mượn" bạn để làm gì đó mà không được hoàn trả với giá trị sử dụng từ bạn, nghĩa là bạn bị mất thời gian của mình vô ích. Đó là điều tối thiểu.
Tôi không có ý "quan trọng hóa đồng tiền", nhưng điều đó nhắc nhớ bạn biết ý thức, quý trọng và nghiêm túc hơn với giá trị của mình hơn.
2. Ưu tiên với các việc của bạn
Khi bạn để mình "rảnh rỗi", đó là cơ hội để người khác nhờ cậy bạn. Câu hỏi thường gặp là bạn có rảnh không? Vì nể nang, bạn bỏ dở công việc đang làm mà đi giúp họ. Bạn tự nhủ, một xíu thôi rồi về làm tiếp. Nhưng khi bắt tay vào, mọi thứ phát sinh và bạn bị lôi kéo vào hàng loạt sự việc khác khiến khó mà ngơi tay. Khi xong thì trời cũng đã xế chiều. Bạn lả người trở về nhà và nhìn công việc đang dang dở cách ngao ngán. Sự ngưng trệ làm ảnh hưởng đến tiến độ hoàn thành, những ý tưởng cũng mất đi, bao việc khác nảy sinh đòi hỏi bạn phải giải quyết... bạn rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, thậm chí công việc đó rất nhiều ngày tháng sau vẫn không thể hoàn thiện.
Một sự việc nhỏ, nhưng một khi sự ưu tiên của bạn thay đổi, mọi thứ cũng thay đổi theo. Kéo theo đó là kéo dài con đường đến với ước mơ của mình hơn. Ưu tiên làm việc của bạn, làm cho tươm tất rồi liệu có nên nhận lời và ra sức giúp người khác hay không? Nếu việc thuộc chuyên môn, cứ đề nghị mức thù lao xứng đáng.
3. Đừng để bận rộn và thói quen hàng ngày của bạn, trì hoãn ước mơ của bạn.
4. Kết nối lại với bạn là ai, với những gì quan trọng đối với bạn, và bạn muốn trở thành ai.
5. Sống là không chờ đợi. Đừng chờ đến mùa mưa mới trồng cây, trong khi nguồn nước bạn có đủ để đảm bảo cho việc sinh trưởng cần thiết cho cây. Việc gì có thể làm thì hãy làm ngay và luôn. Đừng trì hoãn. Nói không với sự khất lần.
Ngưng chờ ngày mai. Xây dựng cuộc sống mà bạn muốn bắt đầu từ hôm nay
Bạn là lý do của bạn.
Lý do của bạn không chỉ giới hạn ước mơ của bạn. Những gì bạn nói không để xác định bạn là ai, cũng như những gì tôi viết ở đây.
Khi lựa chọn của bạn được mô tả bằng lý do, bạn đang nói không để sống cuộc sống mà bạn muốn.
Có một câu trả lời tôi không thể đồng ý từ mọi người: “Tôi không thể làm được.” Nó làm tôi cảm thấy như các cánh cửa đang khép lại. Tôi thích ai đó nói "Tôi không muốn làm điều đó" (một sự lựa chọn), hoặc "Tôi ưu tiên các thứ khác thay thế" (một lựa chọn khác).
Khi bạn bào chữa, bạn sẽ mất kiểm soát hành động của mình.
Lời bào chữa là giải thích cho sự thất bại của bạn. Hoặc, thậm chí tệ hơn, lý do là một cách duyên dáng cho bạn để nói rằng bạn thậm chí không muốn thử.
Bạn không thể sống trong hiện tại khi bạn đang bận rộn bào chữa cho những gì đã xảy ra (hoặc không) trong quá khứ.
"Sống cuộc sống với những giấc mơ của bạn". Tôi nhớ đã đọc hay nghe ai nói như vậy. Tôi không cho đó là lời khuyên đúng đắn bởi sự nghịch lý quá rõ ràng. Nếu bạn đang mơ, bạn không sống. Đời không như là mơ.
Lý do tại sao hầu hết mọi người không có được những gì họ muốn là vì họ "lười" hành động. Họ mơ, họ nói rất nhiều, phàn nàn nhiều hơn nhưng không ra sức làm, thậm chí là việc nghĩ cũng chưa từng.
Khi bạn cố gắng tự bào chữa, bạn đã làm tổn thương hiệu suất của mình. Suy nghĩ tiêu cực làm giảm quá trình nhận thức của bạn. Do đó, ảnh hưởng đến khả năng nhận thức, học tập và lý luận của bạn.
Khi bạn yêu cầu một đứa trẻ vẽ, chúng nhảy ngay vào dù kết quả là sự ngây ngô trước những trận cười của mọi người. Người lớn thì ngược lại, họ dường bị tê liệt và chẳng chút đắn đo phản biện rằng “Tôi không biết.” - họ nói và cầm cây bút chì trong tay như thể đó là kết thúc của thế giới.
Khi chúng ta nghĩ, chúng ta nghi ngờ chính mình. Khi chúng ta đánh giá khả năng của mình, có rất nhiều thứ bạn không thể đưa ra cách trung thực. Luôn có điều gì đó chúng ta giấu kín và tránh né. Điều đó là rào cản để thúc đẩy việc thăm dò và thử nghiệm. Hành trình xét mình, phản tỉnh là con đường đầu tiên, là yếu đạo bạn phải đi qua để chinh phục và có được điều bạn muốn.
Làm những gì bạn yêu thích đòi hỏi can đảm. Làm những điều mình không thích càng cần đảm lượng lớn hơn.
Mọi người sẽ nói bạn điên khi bạn theo đuổi đam mê hay "Style" của bạn. Những người khác sẽ cố gắng ngăn bạn khi bạn chuẩn bị bước nhảy vọt. Không phải vì họ muốn bảo vệ bạn. Đó là sự hèn nhát của chính họ mà họ muốn che giấu.
Khi bạn hành động dũng cảm, bạn trở thành tấm gương của mọi kẻ hèn nhát.
Tôi không phán xét ở đây. Nhưng lấy mọi người bạn ngưỡng mộ trong cuộc sống. Suy nghĩ về các nghệ sĩ, nhà lãnh đạo, nhà sáng tạo, giáo viên hoặc thành viên gia đình thành công. Họ có đặc điểm gì chung? Họ biết những gì họ muốn.
Khi bạn biết những gì bạn thực sự muốn, bạn trở nên không thể ngăn cản.
Hiểu được điều bạn muốn nhất trong cuộc đời là ngọn hải đăng của bạn. Mục đích cuộc sống của bạn là ngọn hải đăng mà sẽ giữ cho bạn an toàn, đặc biệt là trong thời tiết mưa bão.
Không ít mỗi người trong chúng ta đều có đôi lần tự vấn rằng: Làm thế nào để đạt được những gì mong muốn nhất trong cuộc sống?
Nhưng,...
Đã có rất nhiều người "chết" ngay khi còn trên đường đến đó.
Nhận diện
Là một người quan sát và chiêm niệm, bạn tự hỏi: điều gì đã xảy ra với anh/cô ta? Tôi là một trong số đó. Thay vì cố gắng để ủi an và cho hiểu họ, tôi lặng lẽ mở một cuộc kiếm tìm câu trả lời. Và đây là một vài lý do tôi nhận ra:
1. Họ cố gắng hướng về ngày mai, quan tâm đến những gì họ muốn thay vì học hỏi và hàm dưỡng bản thân, tự chăm sóc mình hơn trong hôm nay. Họ dấn thân không biết mỏi mệt để dậy sớm, đi làm cho đúng giờ và trở về trong sự căng thẳng, đầy mỏi mệt. Họ căng mình lên để làm hài lòng các mối quan hệ họ đã và đang "đầu tư". Cả năm rời gia đình, chẳng mấy khi họ gọi điện hỏi thăm ai đó trong số những người thân của họ, họa chăng đó là khi họ thiếu thốn hoặc mắc kẹt về tài chính. Họ sa vào các cuộc vui chơi thâu đêm suốt sáng, vội vã với những quyết định với sự chi phối của cảm xúc.
Khi rời ghế nhà trường, họ thanh-sạch bao nhiêu thì khi có được đồng tiền, họ coi trọng nó hơn những thứ khác mà quên đi một quy luật tài chính quan trọng đó là đầu tư, không hẳn với tất cả số tiền kiếm được, nhưng phải có. Sự đầu tư phải được hiểu theo nghĩa sâu-rộng, không hẳn là tài chính. Đầu tư các mối quan hệ với bạn cũ, người thân, ai đó cần sự giúp đỡ, tha nhân,... là chính mình. Tôi gọi đó là sự đầu tư vào điều "tử tế".
2. Trông đợi vào cơ may và sự khác đi ở ngày mai. Họ luôn muốn thành công, kiếm thật nhiều tiền, họ muốn mọi thứ. Trong khi với công việc, họ ngại va chạm, ngại trách nhiệm và các nhiệm vụ; họ luôn có lý do hợp lý để lý giải và thoái thác, thậm chí là đùn đẩy cho người khác. Họ nghĩ rằng, họ cần "tiết kiệm" mọi thứ để khi vận may đến, họ sẽ "bung" hết ra để thỏa chí tang bồng. Họ ăn mặc tươm tất, đẹp đẽ ngồi hàng giờ đàm đạo với bất kỳ ai muốn cà phê cùng họ. Họ tin tưởng rằng, có một "nguồn thu thụ động", thu nhập đó không ngừng tăng lên và không bị mất đi.
3. Họ luôn nói về những kế hoạch và dự định ở ngày mai, trong khi họ chưa sẵn sàng để bắt đầu với một việc gì đó ngay từ hôm nay.
Nhất định phải là hôm nay
1. Đừng để người khác "ăn cắp" ngày hôm nay của bạn
Ở các nước phát triển, hình thức trả công theo giờ là phổ biến. Với cách tính như vậy ít nhiều chúng ta nhận thức được giá trị hiện hữu của chúng ta.
Ví dụ: Lương của bạn 1 tháng là 5 triệu. Số ngày công là 26. Số giờ làm việc là 8 giờ. Làm một phép tính đơn giản, mỗi ngày tiền công của bạn là 192.000 đồng. Đem chia cho 8h/ngày. Vậy, mỗi giờ của bạn kiếm được là 24.000 đồng.
Với mức thu nhập cao hơn, con số đó sẽ còn lớn hơn. Đồng nghĩa với giá trị của bạn lớn hơn. Khi một ai đó "mượn" bạn để làm gì đó mà không được hoàn trả với giá trị sử dụng từ bạn, nghĩa là bạn bị mất thời gian của mình vô ích. Đó là điều tối thiểu.
Tôi không có ý "quan trọng hóa đồng tiền", nhưng điều đó nhắc nhớ bạn biết ý thức, quý trọng và nghiêm túc hơn với giá trị của mình hơn.
2. Ưu tiên với các việc của bạn
Khi bạn để mình "rảnh rỗi", đó là cơ hội để người khác nhờ cậy bạn. Câu hỏi thường gặp là bạn có rảnh không? Vì nể nang, bạn bỏ dở công việc đang làm mà đi giúp họ. Bạn tự nhủ, một xíu thôi rồi về làm tiếp. Nhưng khi bắt tay vào, mọi thứ phát sinh và bạn bị lôi kéo vào hàng loạt sự việc khác khiến khó mà ngơi tay. Khi xong thì trời cũng đã xế chiều. Bạn lả người trở về nhà và nhìn công việc đang dang dở cách ngao ngán. Sự ngưng trệ làm ảnh hưởng đến tiến độ hoàn thành, những ý tưởng cũng mất đi, bao việc khác nảy sinh đòi hỏi bạn phải giải quyết... bạn rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, thậm chí công việc đó rất nhiều ngày tháng sau vẫn không thể hoàn thiện.
Một sự việc nhỏ, nhưng một khi sự ưu tiên của bạn thay đổi, mọi thứ cũng thay đổi theo. Kéo theo đó là kéo dài con đường đến với ước mơ của mình hơn. Ưu tiên làm việc của bạn, làm cho tươm tất rồi liệu có nên nhận lời và ra sức giúp người khác hay không? Nếu việc thuộc chuyên môn, cứ đề nghị mức thù lao xứng đáng.
3. Đừng để bận rộn và thói quen hàng ngày của bạn, trì hoãn ước mơ của bạn.
4. Kết nối lại với bạn là ai, với những gì quan trọng đối với bạn, và bạn muốn trở thành ai.
5. Sống là không chờ đợi. Đừng chờ đến mùa mưa mới trồng cây, trong khi nguồn nước bạn có đủ để đảm bảo cho việc sinh trưởng cần thiết cho cây. Việc gì có thể làm thì hãy làm ngay và luôn. Đừng trì hoãn. Nói không với sự khất lần.
Bắt đầu từ hôm nay
Ngưng chờ ngày mai. Xây dựng cuộc sống mà bạn muốn bắt đầu từ hôm nay
"Sự vội vàng giải thích luôn là dấu hiệu của sự yếu đuối."
Bạn là lý do của bạn.
Lý do của bạn không chỉ giới hạn ước mơ của bạn. Những gì bạn nói không để xác định bạn là ai, cũng như những gì tôi viết ở đây.
Khi lựa chọn của bạn được mô tả bằng lý do, bạn đang nói không để sống cuộc sống mà bạn muốn.
Có một câu trả lời tôi không thể đồng ý từ mọi người: “Tôi không thể làm được.” Nó làm tôi cảm thấy như các cánh cửa đang khép lại. Tôi thích ai đó nói "Tôi không muốn làm điều đó" (một sự lựa chọn), hoặc "Tôi ưu tiên các thứ khác thay thế" (một lựa chọn khác).
Khi bạn bào chữa, bạn sẽ mất kiểm soát hành động của mình.
Lời bào chữa là giải thích cho sự thất bại của bạn. Hoặc, thậm chí tệ hơn, lý do là một cách duyên dáng cho bạn để nói rằng bạn thậm chí không muốn thử.
Bạn không thể sống trong hiện tại khi bạn đang bận rộn bào chữa cho những gì đã xảy ra (hoặc không) trong quá khứ.
"Sống cuộc sống với những giấc mơ của bạn". Tôi nhớ đã đọc hay nghe ai nói như vậy. Tôi không cho đó là lời khuyên đúng đắn bởi sự nghịch lý quá rõ ràng. Nếu bạn đang mơ, bạn không sống. Đời không như là mơ.
Lý do tại sao hầu hết mọi người không có được những gì họ muốn là vì họ "lười" hành động. Họ mơ, họ nói rất nhiều, phàn nàn nhiều hơn nhưng không ra sức làm, thậm chí là việc nghĩ cũng chưa từng.
Khi bạn cố gắng tự bào chữa, bạn đã làm tổn thương hiệu suất của mình. Suy nghĩ tiêu cực làm giảm quá trình nhận thức của bạn. Do đó, ảnh hưởng đến khả năng nhận thức, học tập và lý luận của bạn.
Khi bạn yêu cầu một đứa trẻ vẽ, chúng nhảy ngay vào dù kết quả là sự ngây ngô trước những trận cười của mọi người. Người lớn thì ngược lại, họ dường bị tê liệt và chẳng chút đắn đo phản biện rằng “Tôi không biết.” - họ nói và cầm cây bút chì trong tay như thể đó là kết thúc của thế giới.
Khi chúng ta nghĩ, chúng ta nghi ngờ chính mình. Khi chúng ta đánh giá khả năng của mình, có rất nhiều thứ bạn không thể đưa ra cách trung thực. Luôn có điều gì đó chúng ta giấu kín và tránh né. Điều đó là rào cản để thúc đẩy việc thăm dò và thử nghiệm. Hành trình xét mình, phản tỉnh là con đường đầu tiên, là yếu đạo bạn phải đi qua để chinh phục và có được điều bạn muốn.
Làm những gì bạn yêu thích đòi hỏi can đảm. Làm những điều mình không thích càng cần đảm lượng lớn hơn.
Mọi người sẽ nói bạn điên khi bạn theo đuổi đam mê hay "Style" của bạn. Những người khác sẽ cố gắng ngăn bạn khi bạn chuẩn bị bước nhảy vọt. Không phải vì họ muốn bảo vệ bạn. Đó là sự hèn nhát của chính họ mà họ muốn che giấu.
Khi bạn hành động dũng cảm, bạn trở thành tấm gương của mọi kẻ hèn nhát.
Tôi không phán xét ở đây. Nhưng lấy mọi người bạn ngưỡng mộ trong cuộc sống. Suy nghĩ về các nghệ sĩ, nhà lãnh đạo, nhà sáng tạo, giáo viên hoặc thành viên gia đình thành công. Họ có đặc điểm gì chung? Họ biết những gì họ muốn.
Thúc đẩy hành động trong cuộc sống
Khi bạn biết những gì bạn thực sự muốn, bạn trở nên không thể ngăn cản.
Hiểu được điều bạn muốn nhất trong cuộc đời là ngọn hải đăng của bạn. Mục đích cuộc sống của bạn là ngọn hải đăng mà sẽ giữ cho bạn an toàn, đặc biệt là trong thời tiết mưa bão.
"Hai mươi năm nữa tính từ thời điểm hiện tại, bạn sẽ thất vọng hơn bởi những điều bạn không làm hơn những thứ bạn đã làm"
- H. Jackson Brown Jr.
Thành công của bạn không được xác định bởi những gì bạn đạt được, nhưng di sản bạn để lại. Tác động của hành động của bạn là những gì bạn cho là xứng đáng.
Sống cuộc sống bạn muốn không phải là phương châm. Bạn có thể thiết kế và xây dựng cuộc sống của bạn một cách có mục đích. Đây là mô hình tôi sử dụng trong nhiều hội thảo của chúng tôi để giúp người tham gia làm rõ những gì họ muốn nhất trong cuộc sống.
Có ba yếu tố chính:
- Mục đích của bạn: Điều gì làm cho bạn tận hưởng những gì bạn làm bất kể khó khăn? Nó cho thấy rõ ràng về hành động và lựa chọn của bạn.
- Những gì bạn làm: Tất cả các hoạt động bạn thực hiện (thói quen, công việc, sở thích, vai trò bạn chơi, v.v.).
- Thành tích của bạn: Kết quả từ hành động của bạn. Nó không quan trọng bạn lái xe như thế nào hoặc bạn làm được bao nhiêu. Tác động bạn tạo ra sẽ trở thành thước đo thành công cá nhân của bạn.
Khi những gì bạn làm là phù hợp với mục đích của bạn, nó thúc đẩy việc thực hiện cá nhân.
Khi những gì bạn làm tạo ra một tác động tích cực, điều đó mang lại cho bạn động lực để tiếp tục làm việc đó hoặc làm điều đó thường xuyên hơn hoặc cải thiện nghề của bạn.
Khi những gì bạn đạt được là phù hợp với mục đích của bạn, nó làm cho bạn cảm thấy tốt hơn. "Hạnh phúc là mong muốn những gì bạn nhận được", theo Dale Carnegie. Nó có nghĩa là bạn biết ơn những thành tựu của bạn.
Không có đường lui
Cuộc sống của bạn luôn nằm ngoài tầm kiểm soát của bạn. Nhận ra điều đó sẽ giúp bạn được tự do. Đặc biệt là từ hội chứng cầu toàn .
Bạn không thể kiểm soát các sự kiện bên ngoài cũng như những người khác. Nhưng bạn có thể kiểm soát các lựa chọn của mình. Đó là cách bạn xây dựng cuộc sống của bạn. Những gì bạn chọn để chấp nhận, thay đổi, kỷ niệm, buông bỏ, vượt qua và bỏ qua.
Quyết định của bạn sẽ giúp bạn gần hơn (hoặc không ) để đạt được những gì bạn muốn nhất trong cuộc sống.
Tất cả các kế hoạch của bạn sẽ được đưa vào thử nghiệm và hầu hết trong số đó sẽ thất bại. Đó là điều bình thường. Các dự án duy nhất thành công là những dự án ngẫu hứng; và sự thích ứng đóng một vai trò quan trọng. Tướng quân thua trận khi họ ra quyết định cách xa nơi mà hành động đang diễn ra.
Đừng phạm sai lầm tương tự. Đừng lập kế hoạch cuộc sống của bạn từ sự thoải mái của chiếc giường mà hãy làm tất cả những gì có thể với trận chiến trên chiến trường.
Khoảnh khắc không có cách nào trở lại, đó là khi bạn bắt đầu xây dựng con đường phía trước.
Cách tiếp cận thành công hoặc chết cho phép Cortés đạt được điều mà không một nhà chinh phục người Tây Ban Nha nào có thể. Anh đã hoàn thành những gì anh muốn nhất.
Khi rơi vào hoàn cảnh không có đường lui là lúc buộc mục đích của bạn và những gì bạn làm phải phù hợp để giúp bạn đạt được những gì bạn muốn.
Trở thành Kiến trúc sư của cuộc sống của bạn
"Bạn có thể nói tôi là một kẻ mơ mộng, nhưng tôi không phải người duy nhất. Tôi hy vọng một ngày nào đó bạn sẽ tham gia với chúng tôi. Và thế giới sẽ sống như một. ”
- John Lennon
Không ai nhưng bạn có thể quyết định điều gì bạn muốn nhất. Không ai khác phù hợp hơn bản thân bạn để thiết kế, xây dựng và tận hưởng cuộc sống mà bạn muốn.
Quyết định điều bạn muốn nhất trong cuộc sống và vượt qua thời khắc không còn đường lui:
- Chịu trách nhiệm về cuộc sống của bạn (đừng để lý do xác định lựa chọn của bạn).
- Trở nên thành công ( theo cách riêng của bạn )..
- Trở thành người bạn muốn trở thành (không phải những gì người khác mong đợi từ bạn ).
- Trở thành không thể ngăn cản ( tin tưởng bản năng của bạn , không phải nỗi sợ của bạn).
- Trở thành người bạn có thể (và bạn muốn trở thành ai).
- Trở thành phiên bản tốt nhất của chính bạn (không phải những gì suy nghĩ của bạn cho bạn biết ).
- Ngừng trì hoãn cuộc sống của bạn cho đến ngày mai. Bắt đầu hôm nay.
Đăng nhận xét